Sat Aug 28, 2010 1:12 pm
hữu phong
Đố bạn: ở Việt Nam, vùgn nào người ta không đi xe đạp?
Chính là ở Xứ Quảng quê tớ, vì người quê tớ gọi xe đạp là... xe độp!
Nước mình có đến 5 "tỉnh Quảng": Quảng Ninh, Quảng Bình, Quảng Trị, Quảng Nam và Quảng Ngãi, nhưng nhắc đến giọng Quãng Nam, vì giọng nói đã nghe một lần mà không quên được, nó quá đặc biệt.
Có người bảo rằng: "Nếu không... sai chính tả thì không còn là giọng Quảng nữa" . Những từ xin chào. tạm biệt bọn tớ sẽ nói là "xin chồ", "tộm biệt"... Cũng không ít teen Quảng dù yêu cái giọng ấy, nhưng ngại bị trêu chọc nên thường che giấu mỗi khi "ly hương".
Anh bạn tên Tâm 17 tuổi, chuyển trường ra Huế, đã cố nói giọng thật chuẩn "Nói từ từ kiểu mấy em tiểu học đọc bài". Rồi một lần phát biểu hăng say, anh bạn buột ra giọng mẹ đẻ của mình: "Dọa thưa cô", thay vì "Dạ thưa cô" , khiến cả lớp cười rần.
Hay cô bạn Ly, sinh viên Đại học năm đầu, tâm sự "Bước chân vào trường, vừa bước vào trường đã bị người ta trêu chọc chỉ vì giọng nói".
Thế nhưng sau đó, thật sự người nghe có thể "phải lòng" giọng Quảng. Và teen Quảng cũng vui vẻ "phổ cập" giọng Quảng cho bạn bè như một món quà quê.
T.My, một cô bạn 9x, trong lần họp mặt offline với bạn bè mới ở Sài Gòn, bạn í đã nói tiếng Quảng. "Ban đầu đúng là cũng có bị trêu chọc, nhưng sau đó thì tụi nó bảo tớ dạy cho nói tiếng Quảng nữa đó!" - cô bạn cười.
Cô bạn tên Vân, người Thanh Hóa còn cho hay: "Tớ đã thử học nói giọng Quảng Nam qua một người bạn, nhưng thực sự nó còn khó hơn cả học tiếng Anh ấy".
Hay như cô bạn tớ, một teen-girl Hà Nội chính gốc đã qua "khóa phổ cập giọng Quảng" của tớ, và sử dụng thành thạo giọng nói đặc biệt này của tớ, và sử dụng thành thạo giọng nói đặc biệt này. Cô bạn đã viết những dòng entry trên Blog thế này: "Hum wa đi sốp-ping với con boạn bèn xe độp, mua được hưa kứa ố đẹp... kén reng, mỗi tội pòa chủ boán hoàng mà mẹt lúc nồ cũng nhen nhó." Nghĩa là: "Hôm qua đi shopping với con bạn bằgn xe đạp, mua được hai cái áo đẹp... cắn răng, mỗi tội bà chủ bán hàng mà mặt lúc nào cũng nhăn nhó".
Đến chính tớ cũng choáng vì nể, bởi nhiều từ ngữ như "kén reng" (cắn răng) chỉ ở những vùng rất xa như Duy Hải (huyện Duy Xuyên) người ta mới còn dùng, vậy mà cô bạn lại tỏ ra vô cùng sành sỏi. Cô bạn nói mình yêu quý giọng Quảng, vì nó đặc biệt chất phác.
Chuyện một tiếng nói được biến chuyển thành nhiều giọng thật ra rất phổ biến trên thế giới. Như tiếng Anh của người Sing được gọi là "Singlish", ngoài ra còn có thứ tiếng Anh của người Mỹ, ngừơi Úc, người Anh...
Câu chuyện về tiếng Quảng cho thấy một thế hệ 9x rất cá tính và cũng rất rộng lòng, yêu sự khác biệt của mình và cũng yêu sự khác biệt ở người khac
Chính là ở Xứ Quảng quê tớ, vì người quê tớ gọi xe đạp là... xe độp!
Nước mình có đến 5 "tỉnh Quảng": Quảng Ninh, Quảng Bình, Quảng Trị, Quảng Nam và Quảng Ngãi, nhưng nhắc đến giọng Quãng Nam, vì giọng nói đã nghe một lần mà không quên được, nó quá đặc biệt.
Có người bảo rằng: "Nếu không... sai chính tả thì không còn là giọng Quảng nữa" . Những từ xin chào. tạm biệt bọn tớ sẽ nói là "xin chồ", "tộm biệt"... Cũng không ít teen Quảng dù yêu cái giọng ấy, nhưng ngại bị trêu chọc nên thường che giấu mỗi khi "ly hương".
Anh bạn tên Tâm 17 tuổi, chuyển trường ra Huế, đã cố nói giọng thật chuẩn "Nói từ từ kiểu mấy em tiểu học đọc bài". Rồi một lần phát biểu hăng say, anh bạn buột ra giọng mẹ đẻ của mình: "Dọa thưa cô", thay vì "Dạ thưa cô" , khiến cả lớp cười rần.
Hay cô bạn Ly, sinh viên Đại học năm đầu, tâm sự "Bước chân vào trường, vừa bước vào trường đã bị người ta trêu chọc chỉ vì giọng nói".
Thế nhưng sau đó, thật sự người nghe có thể "phải lòng" giọng Quảng. Và teen Quảng cũng vui vẻ "phổ cập" giọng Quảng cho bạn bè như một món quà quê.
T.My, một cô bạn 9x, trong lần họp mặt offline với bạn bè mới ở Sài Gòn, bạn í đã nói tiếng Quảng. "Ban đầu đúng là cũng có bị trêu chọc, nhưng sau đó thì tụi nó bảo tớ dạy cho nói tiếng Quảng nữa đó!" - cô bạn cười.
Cô bạn tên Vân, người Thanh Hóa còn cho hay: "Tớ đã thử học nói giọng Quảng Nam qua một người bạn, nhưng thực sự nó còn khó hơn cả học tiếng Anh ấy".
Hay như cô bạn tớ, một teen-girl Hà Nội chính gốc đã qua "khóa phổ cập giọng Quảng" của tớ, và sử dụng thành thạo giọng nói đặc biệt này của tớ, và sử dụng thành thạo giọng nói đặc biệt này. Cô bạn đã viết những dòng entry trên Blog thế này: "Hum wa đi sốp-ping với con boạn bèn xe độp, mua được hưa kứa ố đẹp... kén reng, mỗi tội pòa chủ boán hoàng mà mẹt lúc nồ cũng nhen nhó." Nghĩa là: "Hôm qua đi shopping với con bạn bằgn xe đạp, mua được hai cái áo đẹp... cắn răng, mỗi tội bà chủ bán hàng mà mặt lúc nào cũng nhăn nhó".
Đến chính tớ cũng choáng vì nể, bởi nhiều từ ngữ như "kén reng" (cắn răng) chỉ ở những vùng rất xa như Duy Hải (huyện Duy Xuyên) người ta mới còn dùng, vậy mà cô bạn lại tỏ ra vô cùng sành sỏi. Cô bạn nói mình yêu quý giọng Quảng, vì nó đặc biệt chất phác.
Chuyện một tiếng nói được biến chuyển thành nhiều giọng thật ra rất phổ biến trên thế giới. Như tiếng Anh của người Sing được gọi là "Singlish", ngoài ra còn có thứ tiếng Anh của người Mỹ, ngừơi Úc, người Anh...
Câu chuyện về tiếng Quảng cho thấy một thế hệ 9x rất cá tính và cũng rất rộng lòng, yêu sự khác biệt của mình và cũng yêu sự khác biệt ở người khac