Change background image
A15 NCT's School 2009 - 2012

Ngôi nhà của kỷ niệm


Go downThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

© FMvi.vn

Fri Jul 01, 2011 9:22 pm

trungnguyen0307
trungnguyen0307
trungnguyen0307

Member


Dương
ngaynang
(nghethuatsong.info) - Dương, màu xanh tôi yêu thích. Dương, bầu trời tôi vẫn hay ngắm nhìn. Dương, bên tôi là biển rộng. Dương, là tên anh người tình cờ đi vào tam trí tôi.

18t cái tuổi quá nhỏ bé. tôi cô sinh viên năm nhất, ngây ngô, nói thẳng là khờ, từ quê lên chả biết gì sự đời cả. tôi gạp khá nhiều rắc rối. từ chuyện ăn ở đến học hành. anh người dưng tôi chẳng quen biết. một thằng sinh viên năm 3 khá day dặn.ngày ấy anh ân cần thế nào nhỉ, chân em bong gân anh tội tình nguyện chở em đi học. em không biết gì hiểu gì anh diều ân cần giúp đỡ. làm cho con nhóc xa quê phải ngủi lòng. rồi chẳng biết từ khi nào tôi anh xích lại gần nhau. tôi cũng chẳng hiểu thế nào nữa không một câu nói không một lời hứa hay một điều dặc biệt cả, thế mà như ai cũng biết đã rồi. bắt đầu quan tâm anh, đẻ ý từng bước đi, ý nghĩ, thói quen.......... chưa khi nào tôi quan tâm một người khác giới nhiều như thế. cho dù tôi vẫn là người hay quan tâm chuyện nhặt.
Hãy đến với [URL="http://www.grandpalace.com.vn/"]Trung tâm hội nghị[/URL] & [URL="http://www.grandpalace.com.vn/"]Nhà hàng tiệc cưới[/URL] để mang lại thành công & hoàn hảo cho sự kiện của bạn
Và ghé thăm [URL="http://www.pcbattery.net/"]bình ắc quy viễn thông[/URL] cùng với [URL="http://www.pcbattery.net/"]bình ắc quy xe năng[/URL] để mang đến năng lượng vượt trội & chất lượng hoàn hảo

Cái ngày đầu ý nghĩ non dạy. cứ sợ bên anh rồi khi xa anh sẽ rất buồn, bởi khá quen cảm giác có anh ben cạnh, quen sáng ra mở cữa lại thấy anh ngang phòng. quen buổi cơm trưa đoi khi có anh ngồi cạnh, quen buổi tối lại cùng anh la cà. cứ nghĩ sẽ nắm tay anh thật chặt giữ anh bên mình.

Khờ quá giờ tôi nhận ra một điều, một điều, tôi phải nghĩ lại. tôi sẽ không giữ anh nữa, tôi sẽ buông anh ra, thật lỏng để anh tự do. để anh dần rời khỏi tôi, có lẽ tôi sẽ rất buồn, tình đầu mà, cái thứ làm con người ta khó quên khó xóa nhòa.

Anh không hiểu em, có lẽ vậy. anh ích kĩ, anh chỉ biết sống và thỏa mãn cho bản thân. em thì vẫn cứ lặng lẽ vẫn bên anh quan tâm anh vẫn vậy. em tự hỏi có khi nào bỗng chốc anh chợt nhớ ra em, cái người mà có lẽ anh sẽ bỏ quên. em không la người đầu tiên. em biết đâu dó trong anh vần còn một ai đó, tất nhiên không phải em vẫn tồn tại, vẫn khiến anh nhớ, khiến anh cảm thấy đau. và tiếc nuối. và người ấy quan trọng hơn em nhiều. anh là thế anh sẽ không thay đổi. hãy nói thế.

Anh từng hỏi" bên em, anh nghĩ đến người khác thì em có buồn không". Anh thử nghĩ xem nếu đổi lại em là anh còn anh là em, cho em hỏi anh, thì anh nghĩ thế nào.bên anh không mong mõi cũng chẳng hy vọng gì nhiều. lúc không bên nhau chẳng mong gì anh nhắn tin hay goi. chẳng cần anh chở đi học, hay mong anh chở đi chơi. em chỉ mĩm cười và xin anh chút niềm tin, để em biết mình còn thích màu xanh. có lẽ em quá ngốc, em thấy trống trãi lắm. anh nào cảm nhận được đâu. bây giờ có anh hay không với em cũng không nhác gì. em bắt đầu quen rồi quán cóc một mình, 1 mình lang thang khắp phố....quen rồi. anh vẫn ở đâu đó. anh cười. anh nói............... anh không co em.

buông tay anh ra ròi bỗng thấy nhẹ hơn. hãy cứ đi nếu anh muốn em sẽ không khóc. không hỏi lý do. như chinh em đã từng nói. anh cứ đi không phải vì em không cần anh . mà vì anh không cần em.............................

Vẫn thích màu xanh.

Thích

Báo xấu [0]

Gửi một bình luận lên tường nhà trungnguyen0307
Trả lời nhanh

Về Đầu TrangThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

  © FMvi.vn

« Xem bài trước | Xem bài kế tiếp »

Bài viết liên quan

    Quyền hạn của bạn:

    Bạn không có quyền trả lời bài viết